01.

Mình có 1 vài ý tưởng!
Và điều này đưa mình vào trong 1 tình cảnh loay hoay, luống cuống, hỗn độn ... đầy mâu thuẫn. Lúc thì háo hức, tìm kiếm, mường tượng & thai nghén, khi thì lại lưỡng lự, cân nhắc, giữa nên và không nên, giữa nói và không nói, giữa việc muốn đem ra bàn luận và sợ bị khước từ hay mỉa mai, hay đại loại là làm 1 thái độ j đó khiến mình tự ti và cụt hứng... 
Rồi chần chừ, từ ngày này qua ngày khác, tuần này qua tuần khác...
Haiz! Khó quá!
Có khi nghĩ, hay là cứ âm thầm làm, được thì tốt, k thì âm thầm từ bỏ, chẳng ai bít, chẳng ai khen chê hay mỉa mai j cả, khỏe thân. Rứa mà rồi tới lúc lại tủi thân gê! Chắc là ai cũng né tránh để khỏi phải mệt thân! Chỉ có mình mới loay hoay làm quá, cuống cuồng phi lý thoy!
Đã nói bỏ đi rồi mà không nghe!
Trách chi ai!?

Thơ dệ thương cho ngày Valentine nì :))

Hôm trước Valentine kiếm được bài thơ ni dễ thương ghê! 
Vốn dĩ bài thơ hok có nhan đề j đặt biệt (chỉ là Valentine 2011 thoy), nhưng mà 1 anh khi share bài này lại trên fb của mình, có đặt lại tựa VALENTINE CHẠ CÓ GÌ TẶNG VỢ kèm theo hình đính kèm rất chi là hóm :)) làm mình đọc xong khoái khoái gê! Thoy thì lưu lại đây! Sau ni lỡ chồng mình có quên mất Valentine thì lại đem bài này ra giả đò gởi cho chồng đọc hehe ^^


Có những chiều về qua chợ cóc
Đú đởn muốn tặng em, ví dụ – một đoá hồng
Nhưng cứ đứng, bần thần, rồi ngại..
Chẳng biết vợ mình, có chọc mình không?

Bao năm rồi em nhỉ
Từ độ em theo chồng?
Chồng em như là kẻ
Có sống cũng bằng không…

Anh lặng nhìn, lũ trẻ ranh trên phố
Và thấy lơ ngơ, giữa lấp lánh đèn mầu
Chúng ngủng nguẩy, nào gấu bông, hoa đỏ..
Bỗng chợt giật mình, ta có gì cho nhau?

Ôi thời buổi, mở cửa ra là khốn đốn
Là cơm áo sáng mai, là con cái đến trường
Là nghề nghiệp chông chênh thời khủng hoảng
Là nụ cười gượng gạo, buổi nhiễu nhương.

Nhẽ nào anh, được đổ cho thời buổi?
Và được đổ cho, cơm áo gạo tiền?
Để mỗi lúc chạm vào vùng lãng đãng
Anh tự huyễn mình, cho phép được quên…?

Chiều nay, nếu về qua chợ cóc
Nhất định anh sẽ mua, ví dụ – một đoá hồng
Và cứ thế, mặt dày tặng vợ
Kệ em rằng, có chọc hay không!