04 - 09. [24_4_2012]

04.
Ổn cả rồi!
Tạm coi thế, không còn j phải lo!

05.
Nghĩ nhiều hơn và nói ít thôi!
Thiệt, là lời dạy đắt giá!
Mình nghĩ người nào cũng sẽ có những lúc nào đó trong cuộc đời nghiệm ra bài học này, nhưng để làm được là cả một vấn đề lớn!
Há miệng thì mắc quai mà!
Bản thân mình cũng đã phạm quá nhiều lỗi lầm với cái miệng này... và tự làm đau lòng mình nhiều... đau lắm! Hết lần này đến lần khác, vậy mà vẫn mắc sai lầm!
Dĩ nhiên là vẫn sống thật, k giấu diếm, nhưng có những điều chưa nghĩ kỹ thì không nên nói ra!

06.
Một chặp rồi câu chữ cũng bỏ mình mà đi,
Không thể bắt kịp và chuyển ngữ tất cả những suy nghĩ trong đầu nữa,
Lụi mất rồi!

07.
Và mình quyết định từ bỏ những ấp ủ!
Cười lên :)
Đâu phải cứ muốn là được!
Rồi cũng sẽ còn từ bỏ nhiều điều nữa, tập đi!

08.
Con đường mà mình chọn, dẫm chân lên rồi mới biết sai...
Không sao, có thể ngoặc qua 1 con đường khác để tìm về nơi cần đến.
Hoặc cũng có thể ngừng lại, quay về điểm xuất phát.
Nhưng không phải lúc nào nhận ra sai là sửa được liền...
...
Mình đã cố gắng nghĩ xem mình muốn gì,
mình muốn ngừng công việc này lại.
Nhưng mà ngừng để bắt đầu 1 cv mới ntn? ở đâu? môi trường ra sao? có khả năng làm gì? có đúng chuyên môn không?
Các câu trả lời cho từng vế chẳng gặp nhau... và bị ngắt giữa chừng :(
Khó nghĩ quá!
Làm sao để cân bằng giữa cái mình muốn và cái mình cần đây?
Làm sao để thật quyết tâm? thật bản lĩnh? và thật độc lập đây?
Cuộc sống mới của mình rồi sẽ thế nào?

09.
Vẫn tiếp tục cuộc sống này được...
Với tất cả những va chạm, cải vã, lo toan, tính toán, mưu sinh... tất tần tật
Mà đau!