who care???

Cỏ vẻ như cái vỏ bọc chưa được cứng cho lắm, để hôm nay lại buồn tràn!
Chiều chạy xe về trên con đường quen thuộc chưa đầy 4 cây số, cái lạnh len lỏi, miên man giữa những suy nghĩ kéo dài vô tận, nước mắt chảy, ngược gió, cay xè!
Lại thấy mình bất hạnh và túng quẫn, rối ren giữa những lo toan tính toán mà lẽ thường mình luôn tránh né.
Bắt gặp lại mình, của những ngày ấu thơ, xấu xí, nhỏ bé, đen đủi, tự ti và ganh tị với tất cả.
Vậy mà đã có lần mình nhớ lại và cười khẩy vào hình ảnh của mình ngày xưa, chối bỏ nó và tự nhủ rằng mọi thứ đã khác... Trớ trêu!
Chẳng muốn gặp ai cả, nói dối với phòng rằng mình đi học, từ chối k đi với nhóm Xệ, và bỏ k đi làm bài tập... Chỉ muốn được 1 mình, độc thoại.
"Tại sao buồn?"
"Ừ, thì buồn, vì nhiều thứ! Không đáng sao?"
"Không biết!"
"Nói ra đi!"
"Thôi, nói làm j, bản thân mình còn k hiểu mình, ai thèm hiểu chứ"
"Vậy thôi đi!"
"Ừ, cũng muốn thôi lắm, nhưng thấy tủi thân, thấy nản, thấy khó khăn đủ điều... Buồn lắm!"
"Rứa có làm được j k?"
"K biết nữa!"
"Sao mà k biết hoài?"
"Bây giờ muốn j?"
"Chỉ mong được giải thoát thôi! K muốn tiếp tục tất cả những điều này nữa"
"Chạy trốn à?"
"K hẳn, chỉ là mệt mỏi quá và bỏ cuộc"
"Bỏ cuộc rồi có khá hơn k?"
"K biết..."
"Bỏ qua đi, cái j không phải của mình thì mãi mãi k là của mình"
"Ừ, biết rồi, nhưng vẫn buồn! Mình k có khả năng, k có điều kiện mà!"
"..."
"..."
"... nhưng đừng chờ đợi ở người khác làm j!"
"Ừ, cũng có chờ đợi j đâu!"
"Người ta có bao giờ hiểu được những điều mình nghĩ trong đầu k nhỉ"
"Đó, lại trông mong rồi, mình còn k hiểu được mình, chờ j ở người khác?"
"Vậy nếu người ta hỏi mình trả lời thế nào?"
"K trả lời j hết!"
"Nhưng mà người ta sẽ cứ hỏi?"
"Kệ đi... Chỉ có mình mới tự lo được cho mình thôi!"
"Ừ, k cần người ta"
"Ừ"
"Thiệt không?"
"..."

0 comments:

Post a Comment