Bỏ ngõ

Sáng mở mắt ra vừa hay xem được chương trình "Celine Dion through world's eyes", 
nghe "Pour que tu m'aime encore", 
nhớ người trong Nam chở mình qua Linh Ứng 
giữa gió lạnh căm căm của những ngày Tết năm ngoái, 
cổ quàng khăn nhưng chân mang quần lở, 
nói những câu chuyện không đầu không cuối, 
cười vang... 

Lấy hứng thú đeo phone chạy xe đi làm, 
những dòng nhạc miên man trên con đường dài chỉ 3 cây số, 
chợt dừng lại ở bản "Tôi đưa em sang sông", 
lại nhớ 1 người cách đây 4 năm 
mỗi lần đưa mình về phòng trọ đều hát bản này, 
và kéo tay mình lại khi mình quay mặt bước đi...

Ơ hay sao hôm nay nhớ nhiều thế nhỉ?
Hay là bắt chước 1 nhà văn nào đó, 
viết 1 cuốn hồi ký mang tên "những người đàn ông đã đi qua đời tôi" nhỉ?!
Sẽ bắt đầu từ ai đây?

Ôi chao là mỏi mệt!
Lúc này mà có 1 người dang rộng vòng tay, 
liệu mình có ngã vào?

Con gái là chúa ảo tưởng, 
là chúa viễn vông, 
là chúa mơ mộng...

Ôi chao!
Người xa...

0 comments:

Post a Comment