30 tháng 8, 2010

Vừa xong 1 tuần nỗ lực hết mình, nhưng kết quả lại không như mong đợi!
Bề bộn,
Xáo trộn,
Chồng chéo lên nhau,
Công việc, học hành, nhà cửa...
Trải qua cảm giác nhịn ăn từ lúc thức dậy đến khi chuẩn bị đi ngủ lại, mệt nhoài, run rẩy, lo sợ mình ngã quỵ...
Bất chợt hoang mang, sức khỏe của mình ngày một mong manh quá!!! 
Thèm 1 cái vai để tựa!
Thèm 1 lời an ủi, vỗ về!
Thèm 1 cái ôm thật ấm, thật chặt! 
Để vững lòng mà tiếp tục chiến đấu!
Thấy nao lòng kinh khủng...
Xa cách đến bao giờ???
Đọc đâu đó: "Khi không thể gần hơn, người ta xa cách đến lạ lùng"
Như lúc này đây, về cảm giác, xa và mỏng manh lạ lùng!!!

0 comments:

Post a Comment