Lượm lặt

Hôm qua nhà cúng đất. Thường thì mẹ mời gia đình mấy dì, mấy cậu qua chơi, nhưng hôm qua lại vắng người, do dì Thanh nằm viện (viêm phổi), a.Viễn đi làm ở Vinh, mợ 10 trực, c.Nhỏ + c.Tí đi học... Còn ít người, mẹ nấu cũng đơn giản! Có heo rừng Su mua trên Nam Giang về, mẹ làm giả cầy ăn ngon ngon :)
Trời lạnh ơi là lạnh, nhà nhỏ, mọi người ngồi quây quần cùng nhau ấm cúng vô cùng! 
Thương bà ngoại, "lãng xì", mặt hiền khô, gặp ai cũng cười ngơ ngác!
Thương cậu Sang, mỗi lần gặp là ôm vào lòng, vỗ vai, xoa đầu nói "răng mà cậu thương cái con ni gê, hắn yếu ớt đau ốm hoài..." rồi dặn dò S phải biết giữ ấm cơ thể những ngày trời lạnh nè, dặn S hok được vận động mạnh nè, hok chạy nhảy nè, phải biết kiềm chế cảm xúc để hok bị xúc động mạnh nè...
Ít người, nên cũng hok rê ra thời gian lai rai nhậu nhẹt! Ba ngồi nói chuyện huyên thuyên với cậu, dì và chú Quý. S ngồi nghe thích thú! Đặc biệt là nghe mọi người nói về cà phê các thể loại, tại sao cf này ngon, cf kia k ngon, rang xay như thế nào, pha trộn và pha chế ra sao... Mẹ đem cf ba mua, cf nhà bà mụi tặng, và cf TN của mẹ ra cho cậu và dì thử và so sánh... Cậu và dì thì phải gọi là chuyên gia :), bởi vậy, có thể hiểu được tại sao loại cf mà NT khen ngon thì S uống thấy lãng nhách và ngược lại... một phần cũng là do thói quen, hì :)
Chợt nghĩ, ngay cái chuyện thưởng thức cf thoy mà đã không còn hợp nhau nữa, huống gì...
Ôi xa xôi! Chán hì!
...
Có bài thơ lượm lặt, là thế này:
CÀ PHÊ ĐẮNG
NGUYỄN UYÊN THU
Quán cà phê im ắng
Chỉ một mình ngồi thôi
Nhâm nhi cà phê đắng
Đón chào năm mới đây
Những ngày dài đằng đẵng
Ai đã xa nơi này
Mang theo thời xa vắng
Để ai giờ đơn côi…
N.U.T

0 comments:

Post a Comment